Thế rồi ông Edward S.Cha ở đâu thì con ở đó".Tôi trố mắt ngạc nhiên và đột nhiên tôi nhận thấy tôi còn hạnh phúc hơn biết bao người, tôi tự nhiên thấy ngượng vì đã yếu hèn.Đáng lẽ tự nhiên và hoàn toàn thành thật thì họ lại thường dọ dẫm ý tôi mà đáp câu tôi hỏi chứ không trả lời theo ý thọ.Chỉ những điều nào học rồi mà dùng tới thường mới khắc sâu vào óc ta thôi.Đầu đuôi thế này: Tôi gây một tổ chức vĩ đại, chuyên môn dạy học những người đã trưởng thành.Tôi lo lắng mệt nhọc đến mức mất 17 ki lô.Phó cho trời, tới đâu hay tới đó".Xin chỉ cho con, con đường bình yên và vui vẻ.Nếu phải làm lại cuộc đời, ngài có muốn làm nghề kiến trúc sư nữa không?