Mẹ bảo: Bây giờ con như nhảy qua một bức tường, chỉ cần bếch đít một chút là vượt được.Tôi sẽ không đề cập chi tiết khả năng ngộ nhận ở đây vì nếu thế, những điều tôi viết không có giá trị một thiên tài kể sơ sơ về cái xảy ra trong và ngoài mình.Giờ đây, khi cái chú công an hay cảnh sát gì đó đèo tôi về phường trên chiếc xe của tôi.Cảm thấy khỏe hơn một chút.Không thích để người khác giải quyết hậu quả cho mình.Nhẹ đến độ mà tôi biết chỉ độ chục lần như thế này là tôi sẽ bay lên.Kệ sự thật là năng lực phát huy cũng thường là lúc năng lực dần cạn kiệt.Chúng ta càng chứng tỏ sự ngu dốt của mình khi tự ái vì bị xúc phạm trí thông minh mà mình không có).Để tí nữa em bảo cháu vào.Tôi hơi ngại sau cái kẹo là một sự thân quen.
