- À há, - James thốt lên, rồi anh đập mạnh lòng bàn tay xuống mặt bàn làm Josh giật thót người.Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn.Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui.Anh xác định rõ những yêu cầu của mình.- Nè, anh nịnh em vì có điều gì không phải với em, đúng không?Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau.Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.Mọi chuyện rối lên như tơ vò!Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm.Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James.
