Tôi không cần những sự ban ơn bề trên của họ.Mở đầu là tên của bạn, sau đó là …is a.Những cái đó có quên đâu mà phải nhớ.Lát sau, bác bạn lên, mang theo chiếc đồng hồ báo thức còn kêu.Như tiếng mưa đá gõ lên đầu những mầm hoang vừa nhú.Đôi khi tôi mặc cảm vì sự mâu thuẫn và âm thầm chống đối này.Hoặc là nằm đó mặc nỗi tuyệt vọng đè lấp cơn đói khát cho đến khi nào chết.Rất nhiều ngọn nến âm thầm trong bóng tối chờ những ngọn lửa đầu tiên.Mà lừa kheo khéo vào để còn cố mà tin.Và tôi thì giữa gia đình này, ai cũng ít nhiều thương tôi nhưng lúc nào tôi cũng có mặc cảm của một thằng phản bội.
