Một trong những lời nhắc nhở hơi thiếu tinh tế mà tôi hay nói với học viên của mình là: Bất cứ khi nào cảm thấy như thể đang gặp phải vấn đề lớn, bạn hãy tự chỉ vào mình và nói thật lớn: “Vấn đề nằm ở bản thân tôi!”.Cô nói: “Tôi không hiểu sao việc ấy lại xảy ra, nhưng thật sự nó đã xảy ra, và tôi sẽ tận dụng nó.Người nghèo thường nhìn thành công của người khác bằng cặp mắt oán giận, khinh khi pha lẫn đố kỵ và ganh ghét.Thông thường, việc chi tiêu bắt nguồn từ nhu cầu thể hiện cảm xúc nội tâm.Bất kể họ có giỏi cho tặng hay không, nhưng nhất định họ là những “người đón nhận” tồi.Nhưng có vẻ như cố gắng của tôi vô ích.Suy nghĩ chủ đạo của một nạn nhân thường là lời than thở “khốn khổ thân tôi”.Giờ đây ở tuổi 30, Sue đã là người tự do về tài chính, nhưng không phải bằng cách kiếm ra một đống tiền, mà bằng cách giảm bớt chi phí sinh hoạt cá nhân một cách hợp lý và có ý thức.Họ thấy hoàn toàn xứng đáng được như thế.Nếu bạn muốn giàu có và thành công, bạn cần tập luyện để cảm thấy thoải mái với công việc không thoải mái.