Cảnh chết chóc và đau lòng xẩy tới bên hàng xóm.Y như lời ông Andé Maurois đã nói: "Cái gì hợp với sở thích của ta thì ta cho là đúng.Ông thú thật với tôi hồi đó ông chán nản đến nỗi muốn xin từ chức ngay, nếu ông không sợ xấu hổ với mẹ.Lúc ấy đã gần xuống lỗ rồi, còn hưởng được gì nữa.Rồi thì cơ thể cháu tự nhiên phải mềm dẻo".Tuy nhiên chiếc tàu hộ tống không hay chi hết, vẫn tiến tới.Rồi ta mua giấy tàu.Tại sao tôi biết như vậy? Vì chính ông đã khuyên học sinh của ông: "An tâm nhận cảnh ngộ ấy đi" vì "nếu ta bằng lòng chịu nhận sự đã xảy ra, ấy là bước đầu đi tới sự thắng những tai hại trong bất kỳ biến cố nào".Phải có một tinh thần và sống một đời vị tha mới được".Nếu chúng ta muốn bồi dưỡng một tâm trạng để được yên vui thì chúng ta phải theo quy tắc số một này:
