Ta mới chỉ đi được vài bước với khối xiềng xích và quả tạ đeo ở chân.Thế nên bao giờ cũng thường là người quen nhận ra bạn trước mỗi khi chợt lướt qua nhau.Bạn còn phải sống dài dài.Như thể kéo một con vích lên bờ.Chẳng ý thức gì cả, chẳng nghe lời ai cả.Dù lúc này mắt không có nước.(So với phần đông, chú còn là một ông chú tốt bụng và nhiệt tình nữa kia).Đó là mong muốn hết sức chân chính và cũng là mong muốn của bạn.Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách.Trên đời này, còn biết bao con đường mà mình chưa biết.
