Điều thứ nhất là phải vạch mục đích để định hướng nỗ lực của bạn.Chắc bạn không dám cả gan chối cãi điều đó chứ? Nếu bạn chịu nhận mà còn không chịu bỏ ra một phần mỗi ngày để suy nghĩ kỹ lưỡng về lý trí, nguyên tắc và hành vi thì có khác gì muốn sáng thì phải có đèn, mà bạn lại nhất định không chịu thắp đèn không?Thời đó, luôn có những người lớn tuổi hơn, khôn ngoan hơn khuyên tôi rằng làm việc sáu ngày hiệu quả hơn là 7 ngày, sống sáu ngày đầy đủ hơn sống 7 ngày.Mà khó thay đổi cái của quỷ đó lắm.Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.Tất cả các hiền nhân của mọi thời đều đồng ý về chỗ đó.Vậy khi bạn khởi sự dùng tất cả thì giờ của bạn thì ít nhất bạn cũng nhớ rằng bạn chỉ được dùng thì giờ của mình thôi chứ không phải thì giờ của người khác.Bạn thừa nhận rằng tôi đã chọn ví dụ đó không phải vì nó có lợi đặc biệt cho thuyết của tôi chứ?Nghệ thuật là cao quý, nhưng không phải là cao quý nhất.Mà khó thay đổi cái của quỷ đó lắm.