Sid phóng ngựa về đến lâu đài vào sáng ngày hôm sau.Thế nhưng cũng chẳng có gì khác hơn nữa.Và chàng bằng lòng với những gì mình đã làm.Đã lâu lắm rồi mới có người trò chuyện với ông như thể ông vẫn còn là một cậu bé vậy.Càng về gần mảnh đất, chàng càng ấn kiếm sâu hơn để tạo độ dốc.Trong khi đó vào buổi sáng thứ ba, Sid - hiệp sĩ áo trắng - cũng có cùng suy nghĩ như Nott.Ông ngước nhìn những nhánh cây đu đưa trong cơn gió thoảng nhẹ của buổi ban chiều cùng những tia nắng lung linh trên thảm cỏ xanh mượt phủ đầy những cây cỏ bốn lá mềm mại như nhung trải rộng dưới chân, chưa bao giờ ông thấy lòng mình bình yên đến thế.Max suy nghĩ về những gì Jim vừa nói.- Tôi đã suy nghĩ rất nhiều trên đường từ khu rừng Mê Hoặc về đây.May là Sid đã không trì hoãn việc tỉa bớt các nhánh cây, nếu không thì chắc là anh sẽ không còn thời gian để biết được là mình cần phải xới bỏ đá thì cây bốn lá mới có thể mọc lên được.
