Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn.Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó.Tôi chắc chắn có nhiều người rất tốt, nếu bắt buộc lựa chọn trong hai điều, một là đọc tập "Thiên đàng đã mất" (tập thơ của Milton - người Anh kể về tổ tiên loài người phải đày xuống cõi trần.Làm như vậy bạn sẽ có được một khoảng thời gian dài ít nhất là 3 giờ.Sau nầy, có dịp, tôi sẽ nói về văn chương.Tại sao tôi phải vô lý đến mắc cỡ vì điều đó nhỉ? Hỡi người đời, anh phải tự biết anh.Bạn đừng quên rằng những điều bất ngờ rất thường xảy ra, cũng đừng quên bản tính của con người.Vậy đợi tới tuần sau hoặc ngày mai là việc không lợi gì cả.Bạn nắm lấy cổ nó, lôi nó về.Nghĩa là mình phải tự ngắm trân trân cái bộ mặt của mình trong gương, dù có phải thất vọng cũng ráng chịu.