Và cúi mặt mỉm cười với mình thôi.Tôi gồng mặt để vẻ lạnh tanh vô cảm xa xăm không bị biến dạng.Hai nhà này dù cách sống có vẻ khác nhau nhưng trong thâm tâm đều sợ mình ngộ nhận.Căn bản cũng tại người đời hay đính bên cạnh nó chữ vì.Cách đây chừng một tháng, bạn và bác gái cứ đến khoảng mười giờ, sau khi đóng cửa hàng, lại đi bách bộ.Ngồi cho thời gian trôi qua không vương vào ký ức.Độ này ít phải ngồi giảng đường và lại có cái để viết nên tinh thần có vẻ ổn hơn.Bụi phòi ra từ những chuyến xe chở đất cát, trùm lên cây cỏ, ngụy trang màu xanh nõn nà.Tôi có thể chấp nhận ngay án tử hình mà không cần tranh cãi, bào chữa.Bạn bảo chị: Đọc sách gì không mang vào cho.
