"Bây giờ, khi tôi lại nhà một khách hàng và nếu người đó bảo tôi: "Cái gì? Xe cam nhông hãng Bạch Xa? Tôi xin chịu.Tuần sau, tôi đãi khách bữa trưa.Kết quả thiệt khác hẳn với lần trước.Bà la lên: "Cháu ruột! Phải, cái thứ cháu nó chỉ mong già này chết để chiếm xe hơi của già? Không khi nào già để xe Packard này về tay chúng nó đâu!".Và trong khi bay lên lầu thứ 18, tôi cảm thấy rằng chiều hôm đó tôi đã làm tăng được đôi chút cái tổng lượng hạnh phúc của nhân loại.Khi gặp chị phụ bếp Alice, ông hỏi chị còn làm bánh mì bằng bột bắp không.Nhưng lần này, tôi không nóng nảy: tôi suy nghĩ và định dùng một thuật khác.Mà cặp vợ chồng đó có đủ những điều kiện của hạnh phúc.Tôi ráng dùng phương pháp "Phải, phải".Mới rồi, làm xong một công việc gấp, tôi gởi ông ấy coi.