Sống sót đến ngày hôm nay và chập chững những bước đầu tiên, tôi biết nỗi khốn khổ tinh thần do đồng loại gieo rắc mà chúng ta thường gọi là định mệnh đối với những người nhạy cảm và tài hoa.Cháu làm bác buồn lắm (bác theo lên cầu thang).Đọc cũng không thấy thích một sêri truyện toàn về tôi thế này.Bác gái châm chích cay đến mấy cũng không hấp dẫn hơn cái vị nàng thuốc lào …đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên.Bác mà hút một điếu thì cháu bỏ học một buổi.Những kẻ đứng đằng sau lãnh đạo những lãnh đạo.Dù đã được khuyến khích, động viên tinh thần bằng một kỳ nghỉ trước đó.Và cả sự hoang mang rằng mình ngộ nhận.Ở đây, còn được tập, được bơi, ngày đến mấy lần cũng được.Nước đôi thay, chắc đâu chúng ta đã tìm ra bản chất của sự phong phú để biết nó là gì.