Khi Patrick Henry đứng trước các đồng nghiệp và tuyên bố, "Tôi không biết những người khác chọn con đường nào; nhưng riêng tôi, hãy cho tôi tự do, hay cho tôi cái chết!" Những lời của ông đã thổi bùng lên ngọn lửa đấu tranh bừng bừng nơi những người công dân Mỹ xưa kia để thiêu hủy nền độc tài đã từng áp bức họ quá lâu.Điều lạ là đang khi số từ có sẳn nhiều bao la như thế, mà số từ chúng ta thường sử dụng lại vô cùng giới hạn."Các từ làm nên sợi chỉ để chúng ta ràng buộc các kinh nghiệm sống của mình"Trong 10 ngày liên tiếp, bạn hãy từ chối không để trí óc suy nghĩ đến những ý tưởng hay cảm xúc tiêu cực.Nó có nghĩa là trí óc bạn tin là bạn có thể làm tốt hơn là tình trạng hiện tại của bạn.Điều này xảy ra trong nhiều lĩnh vực khác nhau của đời sống.Phía tiêu cực (thường nhiều hơn) người ta sẽ viết: Vợ chồng cãi vã, stress, cảm giác tội lỗi, mất ngủ, căng thẳng, tham lam, nông cạn, tự mãn, bị chê trách và đóng thuế.Càng học tôi càng say mê học thêm nhiều hơn nữa.Khi tôi nhìn xuống cử tọa với 5,000 khuôn mặt tươi cười dễ thương, lúc ấy tôi ý thức được tôi đang sống giấc mơ của mình! Thật là một một cảm giác kỳ diệu khi biết rằng ẩn sau những đám mây nghi ngờ, tôi lại có được những thông tin, những chiến lược, triết lý, kỹ năng có thể giúp biết bao người đang hiện diện ở đây có thể tự tạo khả năng cho mình để biến đổi cuộc đời mình.Người ta không thấy được ông có thể đạt mục tiêu của mình như thế nào, nhưng ông đã không để mình theo một chọn lựa nào khác ngoài việc hành động theo lương tâm của mình.
