Nhưng mà buồn… Ờ, thì cho buồn một tí.Nếu không tự giải thoát cho nhau được, tốt hơn hết là nên ra đi.Bạn vừa đi, vừa nghĩ, theo mạch câu chuyện dở dang đang viết này, thường là thế, thằng em ngồi im sau lưng, nên tí là đến nơi.Chúng tôi mò mãi không thấy.Xin lỗi em, xin lỗi các con.Tôi khóc vì còn chưa trả lời được câu hỏi loài người đến thời đại này (với sự di truyền những tinh túy và cơ hội lớn để tiếp xúc với tri thức) liệu đã đủ năng lực để dung hòa, để không tôn sùng tuyệt đối hay phủ định sạch trơn bất cứ thứ gì.Chúng là những kiệt tác.Ông ta cho tôi làm thử hai bài toán.Bác đã ra tay thì bật dậy nào.Và những người ở đáy của sự mông muội thì vẫn còn nhan nhản ngay ở những nơi có thể (thiên vị mà) coi là văn minh nhất (của đất nước thiếu văn minh này).