Nhưng dù giàu đến bậc nào, bạn cũng không thể mua lấy được một phút.Nếu phân tích kỹ thêm lòng mong mỏi, bồn chồn đó thì ta sẽ thấy nguyên do ở điều này: ta luôn luôn tự cho là phải làm thêm cái gì ngoài bổn phận của ta.Và càng ít suy nghĩ bao nhiêu thì càng ít có lý trí bấy nhiêu.Trái lại, chắc chắn là giá trị 8 giờ ở sở còn tăng lên là khác.Xin bạn ra mặt đi, để tôi tin chắc đã có người như bạn mà từ trước tôi chưa được gặp.Tôi không cần biết bạn tập trung tư tưởng vào cái gì, miễn bạn chịu luyện cái bộ máy suy nghĩ của bạn là được.Lẽ dĩ nhiên, nếu sau khi đọc Hazlitt và đã thí nghiệm như vậy, bạn vẫn tin chắc rằng trong tâm hồn bạn còn có cái gì cừu địch với thơ thì bạn đành phải học lịch sử hoặc triết học vậy.Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác.nhưng tôi khuyên bạn, lúc đầu, có thể cứ hai đêm một lần, bỏ ra giờ rưỡi vào một công việc quan trọng là luyện trí.Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác.