Không có gì xảy ra tới thân thể, tâm hồn ta mà không đi qua bộ óc của ta, ta thấy vui hay buồn cũng nhờ óc, nên kiểm soát trí óc là việc quan trọng nhất.Tôi không hiểu tại sao như vậy.Trong chương trình hàng ngày, tôi không dự tính thời giờ đọc báo.Muốn được công bình, tôi phải nhận rằng ông ta phí rất ít thời gian trước khi đi làm lúc 9 giờ 10 phút.Tôi ân hận cho bạn lắm, nhưng còn có chỗ để an ủi.Không có phương pháp thần diệu nào để bắt tay vào việc cả.Tôi tưởng tượng rằng phần đông những người có óc tò mò tìm hiểu đều hướng đến văn chương.Tôi xin để bạn ở lại đó tới 6 giờ chiều.Nhiều người hỏi mướn thì chủ phố phải tăng tiền.Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày.