Mẹ hỏi: Hay mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé.Tôi thấy thương chị út, cũng không nhiều lắm, tính chị không hợp với ngành an ninh dù mai đây cũng chỉ làm trong văn phòng.Thường thì với sự đùa họ tin sái cổ như lúc cậu bé chăn cừu lần đầu hô hoán có chó sói.Mà không xuyên sang tai bên kia.Mệt và không thích thú.Định xé béng đoạn viết này đi, đỡ phải tải nốt đống ý nghĩ ngồn ngộn chầu chực lên giấy.Ông anh chuyển sang bể nóng.Cho đến bây giờ vẫn thế, họ vẫn luôn chứng kiến tôi nằm ườn, viết lách, gõ, và đi đá bóng.Cháu vẫn nằm trong chăn.Còn nói riêng hay ngoại lệ thì đọc ít nên không biết.
