Gặp mặt ông, tôi liền xin ông cho coi vật quý đó.Ông làm cách nào? Tất nhiên ông không nói cụt ngủn rằng ông bận việc lắm.Văn sĩ irwin Cobb hiểu điều ấy.Tôi cũng tin rằng ông không vừa cầm quân, vừa làm chính trị, mà như vậy là phải.Nếu chúng ta chỉ gắng sức kích động người khác để cho họ chú ý tới ta thì không bao giờ có bạn chân thành hết.Tự nhiên, tôi trọng những tài ba đức tính đó.Tại sao y quý ông như vậy? Tại ông theo lễ phép châu u, với một giọng trịnh trọng gọi người đó bằng: "Ông Copper", chớ không kêu xách mé theo kiểu Mỹ.Chỉ có tiền không, không đủ dụ các văn sĩ có danh viết giúp ông được.Đàn ông bao giờ cũng muốn lánh mặt một người đàn bà gắt gỏng.Kẻ thù dữ tợn nhất về chính trị của Disraeli là Gladstone.