Từ lâu đài của nhà vua, Rodan, người thợ rèn giáo mác của vương quốc Babylon, hớn hở điều khiển con ngựa chạy như bay về nhà.– Ông chủ của tôi đánh giá đúng năng lực của tôi, nên đã cho tôi làm quản lý.Anh ta từng bị bắt và bị bán làm nô lệ vài lần nên có rất nhiều kinh nghiệm.Khi đã hỏi xong, Arkad nói:Tuy nhiên, cũng nhờ sự quan sát, tôi đã thấy được một số người khác ngày càng có nhiều tiền bạc, mặc dù họ vẫn luôn tiêu pha hào phóng.Một chấm trắng nho nhỏ nổi bật kia là ngôi tháp của Đền Chuông đấy.Hadan Gula ngồi thẳng người trên lưng con lạc đà và xúc động đáp lại:Nghe giọng trầm tĩnh của Sharru Nada, Hadan Arad Gula im lặng, nhưng không hẳn là đã tin vào điều ông vừa nói.Phán đoán đầu tiên thường là phán đoán tốt nhất của tôi.Vì thế, hàng năm tôi có một khoản lợi tức rất lớn, lớn đến mức chẳng bao lâu sau tôi được gọi là người giàu có nhất tại Babylon.