Không có kẻ sống sót, chỉ có kẻ nín thở được lâu nhất.Tôi cứ mãi im lặng nhìn vào trang sách.Tựa lưng vào hộp dầu cá là cái đồng hồ báo thức.Ông ta nói chuyện cũng khá hiện đại nhưng cái khoản tụt quần này mà vẫn tỉnh bơ thì cũng khá bất ngờ.Từng trang, từng trang…Nhưng vấn đề là thời gian (dù không đầu không cuối) đã đi và kéo loài người theo, hình thành bản chất luôn phát triển.Tôi gần như không cảm thấy hơi ấm bạn bè hay gia đình.Gặp ở rất nhiều nơi.Căn bản vì các dòng suy nghĩ cứ chảy nên bạn hay quên.Tôi đã bắt đầu chán việc chữ nghĩa và tôi có thể làm việc khác.