một tối nọ, một người bạn bất ngờ gọi và rủ tôi đi dự tiệc tối với cô ấy.trong khi đó, niềm mong chờ tiêu cực của người không may tác động rất mạnh mẽ đến việc họ không nhận được những gì họ muốn từ cuộc sống.những họa sĩ, nhà thơ, nhà văn thường nhắc đến khả năng trực giác khi nói về quy trình sáng tạo nằm đàng sau những bức tranh, bài thơ, và tác phẩm văn học của họ.nhưng có một cái gì đó cứ lấn cấn, khiến tôi đắn đo chưa đặt bút ký kết hợp đồng.Có người đến những nơi yên tịnh, thôi không nghĩ về vấn đề đó nữa và quay trở lại sau vài ngày.một giải pháp đơn giả, thanh thoát, và hiệu quả.có thể là tên của một người bạn, một câu hát, hay thậm chí của tựa sách.tôi không nghĩ là nó sẽ hiệu nghiệm, nhưng quả nó có công hiệu thật.nhiều người phá ra cười và nói rằng họ rất ngạc nhiên là mình đã bỏ qua nó.cách này có tể được minh họa tốt nhất qua câu đố sau.
