Đừng uỷ quyền cho bất kỳ một ai lấy khẩu cung chéo về mình.Vì thế đừng dừng lại nếu chưa đọc quyển sách này ít nhất là ba lần.Rơi vào ôlối mònằ, chúng ta đành cam phận, quen dần với công việc sự vụ hàng ngày, - vì thói quen chính là bản năng thứ hai của con người - dần dần, mọi cố gắng thay đổi điều gì đó trong cuộc sống sẽ mất đi.Bạn sẽ nhận thấy ngay mình có tiến bộ hay dẫm chân tại chỗ, hoặc thậm chí còn thụt lùi mấy bước.Ông thật sự là một trong số ít ỏi các thiên tài, thế nhưng xã hội hầu như không biết đến ông, thậm chí trong thế giới khoa học cũng vậy.Ai không đi đến được quyết định gì - thì còn yếu hơn.Các bức tường thật sự kín mít và không một luồng ánh sáng nào lọt được vào trong.Tôi biết, nếu một mong muốn nào đó định vị chắc chắn và sâu sắc trong con người bạn thì kiểu gì nó cũng sẽ tìm cách vượt ra ngoài, tức là được thực hiện.Giác quan thứ sáu - đó là món quà trời cho mà có nó hay thiếu nó chính là ranh giới phân biệt đâu là thiên tài, đâu là người thường.Nhưng đây không đơn giản là sự trùng hợp tình cờ, bởi vì lực tác động ở đây không khác nhau mấy về bản chất.
