Hầu như những người từng trải đều nhận thấy rằng - cuộc sống và giá trị của chính họ có những thay đổi theo thời gian và theo mức độ nhận thức, làm chủ bản thân của chính họ.Điều trớ trêu của tình huống này nằm ở chỗ - ngày nay nhiều người trong chúng ta đề cập đến sự khao khát được gần gũi với gia đình mình hơn, trong khi cách đây không lâu người ta lại phải ở với gia đình nhiều đến nỗi họ phát ốm, phát chán vì nhau.Sự xét đoán ấy có thể làm tăng dần khoảng cách giữa bản thân chúng ta và những người xung quanh.Những người này xem các mối quan hệ là sự cạnh tranh hơn là sự trân trọng, và cạnh tranh thì dựa trên sức mạnh, quyền lực và địa vị chứ không dựa trên tình cảm.Việc tự giam mình trong nhà hay ngăn không cho con cái chơi thể thao hoặc tránh xa những thứ khác chẳng phải là giải pháp tốt nhất để có thể ngăn chặn mối nguy hiểm sảy ra.Hãy nghĩ rằng mọi biến cố hay thất bại chỉ mang tính tạm thời.Những người thường xuyên tập thể dục, dù là theo chế độ tập luyện cơ thể một cách chính thống hay chỉ là đi bộ đều đặn đều cảm thấy khoẻ mạnh hơn, có suy nghĩ tích cực hơn về chính bản thân mình và tận hưởng cuộc sống nhiều hơn.Nếu có dịp trò chuyện với những người chơi gôn nhằm mục đích tiêu khiển, bạn sẽ được nghe họ nói rằng, ”Tôi chỉ cần lấy một birdie, như vậy đã là hạnh phúc rồi".Sự khác biệt thật sự nằm ở chỗ các vấn đề đó được nhìn nhận tích cực hay tiêu cực - và người hạnh phúc thường đánh giá các sự kiện ngay cả trong những lần vấp ngã theo hướng tích cực nhất.Cậu bật khóc như chưa từng bao giờ được khóc và quỳ xuống xin người mẹ bất hạnh kia tha thứ cho lỗi lầm lớn nhất của đời mình.
