Nhìn mây cứ ngở đông đang đến gần; Lòng buồn lạnh giá vô ngần, Khác nào tuyết phủ phong vân bốn mùa.Mình cũng không muốn làm anh buồn, thà chia tay thẳng để anh tìm đến một hạnh phúc mới, để anh được vui vẻ trở lại.- Thế à, được rồi, nếu cháu muốn thì ta sẽ đưa cháu đi – Ông Gió trả lời.Con sẽ cố gắng ngoan ngoãn và chăm chỉ học hành để không phụ lòng ba mẹ.Đặt tay lên đôi má cô, lau khô những giọt nước mắt đó, Lâm Vinh nói tiếp:Bánh trước là cơ hội, bánh sau là ý chí.Nhưng ba à, cái mà con khát khao nhất là tình yêu thương, quan tâm về mặt tinh thần của ba mẹ giành cho nhau và giành cho con, niềm vui, niềm hạnh phúc gia đình.Cũng may là nhà không có ai và tôi phát hiện ra sớm nếu không thì xấu hổ chết đi được.- Sao con lại vô chùa thấp hương một mình vậy? Con có chuyện buồn gì phải không? Ta nhìn thấy nỗi buồn trĩu nặng trong đôi mắt con.Có lẽ chỉ ở những hoàn cảnh khó khăn nhất thì bản chất thật sự của vạn vật mới được bộc lộ rõ nét nhất.
