Người ta mang nó đi như một mẫu vật tượng trưng cho thảm họa chiến tranh.Mọi người đều gọi đó là thói chậm chạp, sức ì, thiếu bản lĩnh.Luôn được vận động, luôn được tiếp xúc.Rồi đau và chấp nhận đau.Định xé béng đoạn viết này đi, đỡ phải tải nốt đống ý nghĩ ngồn ngộn chầu chực lên giấy.Ông anh hỏi ở đây bao lâu cũng được à.Còn gần thì… Chưa thấy loạt ảnh chụp hoa sữa nào.Nắng lên, nóng, bạn cởi áo len ra.Có lần bạn bóp cổ nó nôn đầy nhà.Mà mình chả biết quái gì về mình cũng là chơi.