Những ý nghĩ va đập đập phá trong đầu đòi được chui ra.Tôi bảo: Chào chú.Đêm qua, bạn vừa viết 35 truyện (cực) ngắn mà bây giờ chưa muốn đọc lại xem hay dở thế nào.1 giờ sáng nay, khi bạn tỉnh giấc, cái trạng thái ấy lại đến.Nhưng, trong trạng thái đang bị, tôi không muốn chứng kiến thêm nhiều sự ngộ nhận.Hiện sinh hết thì còn gì là người.Con đừng làm mọi người buồn nhưng mọi người chả bao giờ chịu đừng làm con buồn.Chả có gì để nhớ ngoài vài khuôn mặt thân quen và những kỷ niệm chung.Mang đi cảm giác lạnh lẽo của những năm cuối cấp.Ôi, thói quen của con người.