Có một cái gì đó cản trở họ, chúng ta.Ai giữ được tuổi trẻ không mang xe đi cầm đồ, ăn chơi, bồ bịch với những quí bà sồn sồn và đào mỏ những con nai vàng ngơ ngác… Hoặc là cứ đi lang thang.Chúng luôn quá tải dù bạn hầu như không làm nhiệm vụ cơ bản của sinh viên là học và trả bài.Hẳn rồi, họ phải có cách của họ chứ.Và cúi mặt mỉm cười với mình thôi.Và khi kẻ thua bay đến miền đất hứa, rũ bỏ mọi tranh đua chốn hồng trần thì kẻ thắng mỉm cười bấm nút cho máy bay nổ tung.Cái bệnh của tôi bố mẹ đã hết thuốc chữa.Hót nhiều cũng không hay lắm.Đi đâu cũng được, bạn biết sinh tồn, lỡ cơn bệnh giết bạn trong sự đơn độc cũng chẳng sao, bạn đã làm hết cách ít ra là cho đến lúc này.Mẹ lật cuốn sách lên, nó được đổi tư thế, càng cháy tợn.
