Mất cái giấc mơ đấy.Hoặc mở tủ đọc lại thì dễ lại đâm chán đời, bất mãn.Tạo hóa thật tốt cho con người bộ óc.Quả vậy, có một lần chúng tôi tưởng ông cụ đã về trời rồi.Nếu không muốn hơi tí bị nhắc: Bỏ truyện đi, ngồi vào bàn học đi con.Mà có lóe thì rủ thằng bạn đi cùng, cho nó nhảy vào đó ngồi, gọi một chai rượu, mấy con cá nướng, rồi lấy cớ chụp nó chụp chung luôn.Nếu không thông minh thì nên chọn nghề khác, đừng cố mổ xẻ tài năng bằng thứ dao tri thức gỉ cùn.Bởi vì bạn đã từng làm thế, đã từng lết đi trong vài năm.Nhưng nếu quả như thế, hoá ra bạn lại là kẻ tra tấn kinh dị hơn với những màng nhĩ của nhiều người nằm ngủ giữa thành phố này.Tôi từng (và vẫn luôn) phân vân, mặc cảm trong cảm giác lợi dụng nghệ thuật.