Cách cư xử của cậu em này, người mà nếu còn kiểu so sánh về tầng lớp thì tôi thua một bậc, làm cái đầu tôi bớt cái định kiến vô thức đi một chút.Vừa gỡ xong mối này lại rối mối kia.Hy vọng là bạn còn cơ hội sống để có thể nhận ra.Chơi là nằm mơ bất tận trong tự giam hãm vào khuôn khổ.Đến lúc cậu mệt mỏi và khuất phục thì thôi.Lại tắm qua rồi vào phòng xông hơi ướt.Cứ tự nhiên nữa vào, dù thế nào thì mỗi con người vẫn biết tự xoay xở, còn khéo hơn mi nhiều nữa kia, đừng lo hão cho họ.Cũng có cớ để thôi viết.Những đêm ôn thi như thế này thì lại có cớ thức.Tôi chán đến trường ngồi ngoan ngoãn và vô tích sự lắm rồi.
