Ví dụ khi bạn bực tức, tự nhiên bạn muốn chỉ trích, khiển trách chứ không nghĩ tới sự tự đặt mình vào địa vị người.Bạn nên nhớ rằng Ken Dyke không hề phí thì giờ khoe sự trọng của ông ta.1- Phòng kế toán sai một nhân viên lại nhà sáu ông khách hàng đó, và không úp mở gì hết, nói phắt ngay là đến để "thâu số tiền mà khách hàng thiếu của hãng từ lâu".cùng bạn ông ta chẳng biết chút gì hết, chỉ trích bậy.Văn sĩ irwin Cobb hiểu điều ấy.Dưới đây, tôi sẽ chép lại đoạn đầu bài diễn văn tuyệt khéo đó.Đó là quy tắc thứ hai Charles Schwab, cánh tay mặt của Andrew Carnegie, ông vua Thép, nhờ thiệp thế mà khéo ngoại giao mà được hết thảy mọi người quý mến.Một lát, thấy nóng quá, lão già lau mồ hôi trán và cởi áo.Phải làm ngược lại như vậy mới được.Lời lẽ như vậy, thì làm sao nhà buôn ở arizona không hài lòng được? Vì dù sao ông ta cũng chỉ là một người phàm như chúng ta).
