Nhận ra sự nhận biết đó là sự phát sinh của sự tĩnh lặng ở nội tâm.Tất cả đều là biểu hiện của Tâm.Cùng lắm thì tư tưởng có thể làm “một ngón tay chỉ trăng” (20), chỉ cho ta nhìn về hướng của Chân lý.Do đó không thực sự có cái gì chết cả, bất kỳ ở đâu.Khi bạn nhận ra sự thiêng liêng, vẻ đẹp, sự tĩnh lặng sâu thẳm và uy nghi ở trong mỗi bông hoa, mỗi thân cây, mỗi cọng cỏ, bạn sẽ làm cho mỗi bông hoa, mỗi thân cây và mỗi cọng cỏ có giá trị hơn.Thông thường, các bộ tộc, quốc gia và tôn giáo thường thấy cá tính tập thể của họ được làm mạnh thêm khi họ tạo được ra những đối thủ, hay kẻ thù của mình.Hãy chấp nhận sự hiện diện của những cảm xúc ấy.Chỉ có ý tưởng của bạn mới thực sự làm cho bạn mất vui.Đó là lý do người ta thường nhờ các thấy đến tụng kinh, cầu siêu hay nhờ các vị linh mục ban phép giúp cho linh hồn người chết cảm thấy nhẹ nhàng, yên ổn.Có người thì biết mình sai nhưng cứ phớt lờ đi như không có chuyện gì cả.