Hôm đó, bạn không bỏ ra 45 phút để sửa soạn đi ngủ.Lúc nào có dư thời giờ thì tôi sẽ đọc.Nhưng mới đầu nên gắng sức in ít như vậy thôi.Và khi đã quyết định làm xong một công việc nào thì dù nó buồn chán đến đâu, cũng phải làm cho xong.Bạn hỏi ý kiến lý trí như vậy (nó không đòi tiền công đâu) và kết quả là lần sau, nếu món bò tái lại chín quá nữa thì bạn cũng rất bình tĩnh vui vẻ coi anh bếp như bạn bè và nhã nhặn yêu cầu anh ta cẩn thận hơn một chút.Lẽ ấy tự nhiên, tầm thường nhất, từ đời nào tới giờ ai cũng biết nhưng chứa một chân lý sâu xa mà phần đông chúng ta suốt đời không nhận chân được.Vậy mà người ta cứ bảo thời giờ là tiền bạc chứ.Hai mươi bốn giờ đó là của bạn đấy, không có của cải nào quý hơn.Bạn quên cả bạn bè cùng mệt nhọc, và buổi tối đó thấy thú vị làm sao.Chính bà nhà bảo bạn rằng bạn xanh còn bạn thì bảo bà nhà là bạn mệt.