Nhưng giấc mơ không phải lúc nào cũng tử tế, ngây thơ.Hoặc những việc bùng nổ sự bất mãn hơn thế.Cũng muốn đọc để hiểu họ hơn.Và trở lại chiếc bàn bé nhỏ kê ở góc phòng…Là những nguyên cớ để bạn tha thứ, tha thứ mãi mãi.Và có lẽ cả hướng thiện.Rồi tự dưng tất thảy lại phá sản.Trên đó, bệnh nhân, bác sỹ, y tá… đi đi lại lại.Trái tim tôi nó chả sai bao giờ.Mà họ lại chẳng bao giờ dành thời gian để thấy.