Chàng liền xuống ngựa, quỳ xuống và kính cẩn lên tiếng:Bóng đêm đen kịt giăng phủ dày đặc.Câu chuyện may mắn này đã đến với cậu rất tình cờ.- Cậu nghĩ thế thật sao? Có thật cậu chỉ đơn giản nghĩ là tôi đã quá may mắn phải không?Thế nhưng chẳng ai có thể đưa ra cho chàng một câu trả lời thỏa đáng.Chàng nhớ lại lời dặn của người ông quá cố: Cuộc sống sẽ mang lại cho cháu những gì cháu đã cho đi.Thời gian chậm chạp trôi qua làm sự nóng lòng của Sid tăng lớn như lửa đốt.Ông ngước nhìn những nhánh cây đu đưa trong cơn gió thoảng nhẹ của buổi ban chiều cùng những tia nắng lung linh trên thảm cỏ xanh mượt phủ đầy những cây cỏ bốn lá mềm mại như nhung trải rộng dưới chân, chưa bao giờ ông thấy lòng mình bình yên đến thế.Trên đường, Nott gặp không biết bao nhiêu sinh vật kỳ lạ mà chỉ có thể được tìm thấy ở khu rừng Mê Hoặc nhưng anh cũng chẳng buồn để mắt tới.Chàng chỉ có thể mang đủ đất để phủ lên một vài mét đất nhỏ.