Và có lúc tôi đã phải nhận thức ăn thừa từ những người hàng xóm tốt bụng.Sáng hôm sau, Sid thức dậy trong lòng cảm thấy bồn chồn không yên.Ông ấy là Jim - cũng khoảng tuổi Max - cái tuổi sáu mươi nhưng lại có gương mặt trông thật khắc khổ bởi những năm tháng dãi dầu nắng mưa in đậm trên mái tóc đã bạc quá nửa, thế nhưng trong dáng đi của ông cũng toát lên một tư thế kiêu hãnh và đầy tự trọng.Một buổi chiều đẹp như muôn thuở!Chẳng ai thèm cắt bớt những nhánh cây già cỗi, vì thế không thể có một tí ánh sáng nào nơi đây cả, và cây không thể tươi tốt được.Chỉ mấy mét đất trong cái khu rừng rộng lớn này thì cũng giống như một cơ hội trong hàng tỉ cơ hội khác.- Thế ngài có biết tôi có thể tìm được đất mới ở nơi nào không?Sid dần dần chìm vào giấc ngủ.Người ta thường nói: "Còn nước - còn tát.Làm sao ta có thể tìm được một cái cây bốn lá nhỏ xíu trong khu rừng bí hiểm đó.