Ngắn ngủi mà đằng đẵng.Thôi ạ, cháu chả biết nói gì.Biết chỉ để biết mà thôi.Trong khi đời đời thay đổi từng giây từng giờ.Nếu giả thuyết đó sai thì coi như đây là một bài toán giải hỏng ngay từ đầu.Mặc cảm với việc làm thơ của mình, mặc cảm với danh hiệu thiên tài… Đó là cái trạng thái ban đầu khi bạn lột xác.Tôi bóc vỏ chiếc kẹo của mình và nhét vỏ vào túi áo, thói quen thôi, chắc anh chàng nhìn thấy.Nhưng bạn nghĩ đó không phải là bản lĩnh của thằng đàn ông.Rồi như lăn nhanh từ trên dốc xuống.Mẹ: Độ này con có ngủ được không? Tôi: Im lặng.