- Dạ, con biết rồi, vậy mốt con nhất định sẽ làm bác sĩ để luôn chăm sóc mắt cho mẹ và cả mọi người nữa, để không ai phải đau mắt vì bụi nữa.Nếu trao sự nhạy cảm cho người khác, bạn đổi được một nụ cười.Tiếng chuông chùa xa xa vọng về từng hồi đứt quãng vừa nặng nề vừa da diết bi ai càng làm lòng Chíp thêm trĩu nặng.Những hình ảnh đó vô tình làm chạnh lòng cô như một vết thương bị xát thêm muối.Nhưng chỉ khi thoát y, cái điều luôn bị coi là trần tục, ta mới có thể đếm được chính xác số nốt ruồi, vết xẹo trên người của nhau.Chỉ có mình Chíp và một vài ni cô đang quét lá.Ông luôn quan tâm việc Chip học trong lớp có được thoải mái hay không, chỗ ngồi có đủ ánh sáng hay không, có nóng quá không, mỗi chi tiết nhỏ đều được ông ghi nhận thật kỹ và kiến nghịđúng thật, thiên hạ yêu thấy ai cũng lỗ, có thấy ai lời đâu.Bỗng Chip chợt nghĩ đến những lời vị sư cô đáng kính nói ở chùa hôm trước, Chip giật mình “Mình đa cảm quá chăng?”.“Khi giữ sự nhạy cảm trong tay, cái bạn nhận được là nước mắt.