Đường phố phía bên kia ném sang tiếng còi xe.Nhiễm thói ấy mất rồi.- Vậy mà tôi cứ định sẽ làm cho ông phải xấu hổ cơ đấy.Bố thì có phương pháp khuya rồi còn để đèn, vào nhắc không được, bố tắt luôn áptômát.Điểm Toán tôi không rõ thực chất thế nào, bài hôm đó tôi làm không tốt.Đôi lúc tôi cũng rờn rợn mấy thứ dự cảm vu vơ của mình.Vật chất? Bạn đâu có.Lại phải chơi với cái thứ dư luận cục mịch và ù ì.Thật ra sự thể có cái gì đâu, mọi người lo quá làm khổ nhau.Hy vọng, cái này có thể giúp gì đó cho giấc ngủ của bạn.