Ông bèn cho gọi một người giúp việc ông là ông James L.Tôi xích lại gần ông, nghe ông diễn giải về các loài cây cỏ và những chi tiết lạ lùng về một cây rất tầm thường là khoai tây.Ông đánh dây thép, rồi muốn chắc chắn hơn, lại sai người phương Bắc bảo phải lập tức tấn công quân phương Bắc bảo phải lập tức tấn công quân phương Nam do tướng Lee cầm đầu.Ông có thói quen mỗi ngày đi dạo qua hết các gian hàng của ông.Nhưng vài hôm sau, người quản lý khách sạn kêu điện thoại bảo tôi mang mẫu bánh lại để tính giá cả.Đọc những lời chỉ trích của anh em, tôi buồn lắm, nhưng nó có ích cho tôi.- Không hiểu tại sao một người có tài như thầy mà không làm cho nhân viên của mình có một năng lực sản xuất khá hơn được?Banh rổ là môn thể thao thích nhất của tôi mà tôi không có đủ bạn chơi.Tại sao y quý ông như vậy? Tại ông theo lễ phép châu u, với một giọng trịnh trọng gọi người đó bằng: "Ông Copper", chớ không kêu xách mé theo kiểu Mỹ.Cho nên tôi tự tiện lại hỏi ý kiến ông.