Tôi không dại gì cho mình quyền đứng trên con người bằng cách đẩy họ xuống nhờ vài thứ tuổi tác hay tước phẩm.Bố thì có phương pháp khuya rồi còn để đèn, vào nhắc không được, bố tắt luôn áptômát.Mỗi tội viết đoạn nào lại thường quên ngay đoạn trước, hay bị lặp, trạng thái vẫn thay đổi liên tục.Gặp ở rất nhiều nơi.Họ để khao khát cải tạo đời sống héo khô ngay từ lúc chưa mọc lên.Một là ông tuyên bố từ giã nghiệp văn.Hai cạnh dài và rộng phía trong được bao bởi hai hàng cây (hình như là) keo cao vút.Còn nói riêng hay ngoại lệ thì đọc ít nên không biết.Tôi không định đánh giá con người qua hành động ấy.Hôm nào đập thử bàn thờ, đập thử tivi nhé, giả điên thế nhé, bác mẹ có thích không, có ngộ không?