Ông lại nhìn thấy chiếc áo giáp bóng nhoáng dính chặt vào chỗ ngồi thứ hai, còn dép thì đang được nhuộm ở vị trí ngồi thứ ba của chiếc ghế.Anh ta nhắc lại tên mình với nụ cười đầy ẩn ý: “Peter Larsson – Hãy coi tôi là một người bạn của anh (Pal).Chúng ta lấy chảo rán, đặt nó lên phía trên cây nến trong phòng khách và rán trứng.Bây giờ hãy xem bạn nhớ được những gì.Nhưng thực tế, ông ấy đã làm như thế.Hay khi đang nói chuyện với một khách hàng thì bạn chợt nhớ ra là bạn phải gửi đơn đặt hàng.Bệnh nhân: Bác sĩ ơi, tôi không thể nhớ bất cứ thứ gì.Chính cảm giác lo lắng này giúp bạn nhận ra rằng hôm nay bạn phải lên tầng 4.Nhưng bạn sẽ làm gì khi gặp phải tình huống mà bất kể bạn nhìn nó theo cách nào, bạn cũng không thấy hứng thú với những thứ bạn bắt buộc phải học? Đây là lúc bạn phải tạo ra lợi ích giả.Điều này có nghĩa rằng bạn phải lưu chúng trong trí nhớ lâu dài của bạn.