Và mỗi lần có điều gì thắc mắc, mở sách ra, là thấy ngay cách giải quyết, chẳng khác Tôn Tẩn khi xưa mỗi lúc lâm nguy mở cẩm nang của thầy ra, tìm phương thoát nạn.Tôi hỏi ông đã nói gì khi bị xử tệ như vậy, ông đáp: "Tôi chỉ cười thôi".Sáng hôm sau, tôi nóng nảy mong tới giờ các khách hàng mở cửa.Bông hoa nở giữa kẻ tường cũng vậy.Chao ơi! Không bao giờ tôi quên mùi hôi ấy.Suy nghĩ một chút, cẩn thận một chút thì có lẽ chỗ sữa này đã không mất.Tôi vẫn ngủ kỹ như thường.Lời vu cáo ấy, cố nhiên hoàn toàn bịa đặt.Bạn nên nhớ rằng quyết định ấy là một trong hai quyết định quan trọng nhất, có ảnh hưởng sâu xa nhất tới tương lai của bạn.Nhưng sau mỗi lần hành động như vậy, tôi thấy tởm cái thằng tôi.
