Lại nhớ đến cuốn Vua bóng đá của Azit Nêxin.Tớ già hơn nó và thế là tớ đưa kẹo, nó phải bóc.Còn ngoài đời thì bạn bình thản lặng im.Lại về nhà bác ôn thi.Trong ba ngày đó, vợ ông sẽ được phục vụ như bà hoàng.Cho chuông báo thức kêu, thò tay tắt.Hai tiếng trước tôi đang… Đang làm gì nhỉ? Mẹ kiếp! Cho tôi 2 tiếng nữa để nhớ ra.Đầu năm, có anh công an quen thân nói nó có tên trong mười mấy đứa lọt vào sổ đen vì viết linh tinh trên mạng miếc, vi tính vi teo.Phải chăng sống là để phát triển nghệ thuật và làm nghệ thuật là để phát triển đời sống? Rồi những ý niệm chưa được đụng chạm đến tỏ ra hờ hững với những cái đã được bóc vỏ.Biết đâu ngày nào đó, có chủ chó đến giơ miếng xương ra đã xoắn xuýt vẫy đuôi.