Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối.Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi.Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ.- Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.Nhờ phân công công việc, James có nhiều thời gian rỗi rãi hơn.Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp.Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế!Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng.